Mỗi ngày bị em gái ny mút cạn luôn nước buồi, tôi nhớ thầy lắm, nhớ cái cảm giá đê mê mà thầy mang lại. Tôi gọi cho thầy vào một chiều mưa tầm tả, những hạt mưa nối đuôi nhau rơi miết xuống khoảng sân rộng, hạt mưa làm cho đám cỏ trước nhà siêu vẹo xác xơ, như chính bản thân tôi khi quyết định gọi cho thầy. Thầy đến chỉ sau chưa đầy 30p tôi gọi, mưa vẫn rơi mạnh rát cả thịt da, tôi và thầy co ro trong chiếc dù tôi cầm ra đón thầy. Chúng tôi cùng cười và chạy vào nhà, Mỗi ngày bị em gái ny mút cạn luôn nước buồi vòng qua cái hồ bơi đang dậy sóng vì mưa. Thầy cởi cái áo mưa treo lên sào